Chào các bạn!
Chúng mình hiểu rằng, trên con đường chinh phục đỉnh cao y khoa, không thể thiếu những nghiên cứu khoa học đầy thử thách. Và một trong những “chướng ngại vật” lớn nhất chính là… phân tích dữ liệu! 


Đừng lo lắng! Chúng mình ở đây để cùng các bạn “gỡ rối”, giúp các bạn tránh khỏi những lỗi sai “kinh điển” mà nhiều người mắc phải. Cùng nhau khám phá 10 “Sai Lầm Phổ Biến” này nhé:


–
Mô tả: Các bạn có biết, việc gắn nhãn sai cho dữ liệu (hình ảnh X-quang, kết quả điện não đồ, thậm chí là các đoạn text từ bệnh sử) có thể “bóp méo” hoàn toàn kết quả nghiên cứu?

–
Ví dụ: Trong một nghiên cứu giả định về phân loại ung thư phổi từ ảnh CT, nếu bác sĩ gán nhãn nhầm lẫn giữa ảnh của bệnh nhân ung thư giai đoạn sớm và giai đoạn muộn, mô hình AI của bạn có thể học được những đặc điểm sai lệch, dẫn đến chẩn đoán sai trong thực tế. 




–
Mô tả: Nhiều bạn “quên béng” việc kiểm tra xem dữ liệu của mình có thỏa mãn các giả định của các kiểm định thống kê hay không (ví dụ: tính chuẩn, tính độc lập, tính đồng nhất phương sai).

–
Ví dụ: Các bạn muốn so sánh hiệu quả giảm đau của hai loại thuốc (A và B) bằng kiểm định t-test độc lập. Tuy nhiên, nếu dữ liệu về điểm đau của các nhóm bệnh nhân không tuân theo phân phối chuẩn, việc sử dụng t-test có thể cho ra kết quả không chính xác. Lúc này, các bạn nên cân nhắc sử dụng các kiểm định phi tham số như Mann-Whitney U test nhé! 




–
Mô tả: Việc chia nhỏ các biến liên tục (ví dụ: tuổi) thành quá nhiều nhóm nhỏ một cách tùy tiện có thể làm mất đi thông tin quan trọng và tạo ra các kết quả “ảo”.

–
Ví dụ: Trong một nghiên cứu về yếu tố nguy cơ tim mạch, các bạn chia tuổi thành các nhóm: <30, 30-35, 35-40, 40-45,… Điều này có thể làm mất đi mối liên hệ thực sự giữa tuổi và nguy cơ tim mạch. Hãy cân nhắc sử dụng tuổi như một biến liên tục. 





–
Mô tả: Khi thực hiện nhiều kiểm định thống kê cùng lúc, nguy cơ mắc sai sót loại I (kết luận có sự khác biệt khi thực tế không có) sẽ tăng lên.

–
Ví dụ: Trong một nghiên cứu về mối liên hệ giữa 20 gen khác nhau và bệnh tiểu đường, nếu không hiệu chỉnh trị số P (ví dụ: bằng phương pháp Bonferroni), có thể các bạn sẽ tìm ra một vài gen “có liên quan” một cách ngẫu nhiên. 




–
Mô tả: Một kết quả có ý nghĩa thống kê (ví dụ: p < 0.05) không đồng nghĩa với việc nó có ý nghĩa lâm sàng quan trọng.

–
Ví dụ: Một loại thuốc mới có thể giảm huyết áp tâm thu trung bình 2 mmHg so với placebo (p < 0.05). Tuy nhiên, mức giảm này có thể không đủ để tạo ra sự khác biệt đáng kể về mặt lâm sàng cho bệnh nhân. Hãy luôn xem xét “effect size” (ví dụ: Cohen’s d) để đánh giá mức độ ảnh hưởng thực sự của can thiệp. 




–
Mô tả: Tránh báo cáo trị số P một cách mơ hồ (ví dụ: “p < 0.05”). Hãy cung cấp giá trị P chính xác (ví dụ: “p = 0.032”) để người đọc có thể tự đánh giá.

–
Ví dụ: Thay vì viết “Sự khác biệt về tỷ lệ tử vong giữa hai nhóm là có ý nghĩa thống kê (p < 0.05)”, hãy viết “Tỷ lệ tử vong ở nhóm A là 10%, trong khi ở nhóm B là 15% (p = 0.045)”. 




–
Mô tả: Sử dụng phương pháp “stepwise selection” để chọn biến tiên lượng trong mô hình hồi quy có thể dẫn đến kết quả không ổn định và khó diễn giải.

–
Ví dụ: Trong một nghiên cứu về các yếu tố tiên lượng bệnh tim mạch, việc sử dụng stepwise regression có thể chọn ra một số biến “quan trọng” trong mẫu nghiên cứu hiện tại, nhưng lại không có giá trị tiên đoán trong các mẫu khác. 




–
Mô tả: Luôn mô tả chi tiết phương pháp phân tích mà các bạn đã sử dụng, đặc biệt là trong phân tích phương sai (ANOVA) và các kiểm định hậu nghiệm (post-hoc tests).

–
Ví dụ: Nếu các bạn sử dụng ANOVA để so sánh điểm trung bình của 3 nhóm điều trị, hãy chỉ rõ loại kiểm định post-hoc nào (ví dụ: Tukey, Bonferroni) đã được sử dụng để so sánh từng cặp nhóm. 




–
Mô tả: Khi so sánh dữ liệu tại nhiều thời điểm khác nhau, nguy cơ mắc sai sót loại I sẽ tăng lên.

–
Ví dụ: Nếu các bạn đo huyết áp của bệnh nhân tại 5 thời điểm khác nhau sau khi dùng thuốc, hãy sử dụng các phương pháp điều chỉnh phù hợp (ví dụ: repeated measures ANOVA hoặc mixed-effect model) để kiểm soát sai sót loại I. 




* Khi nghi ngờ dữ liệu không tuân theo phân phối chuẩn, hãy sử dụng các kiểm định phi tham số.
* Luôn hiệu chỉnh trị số P khi thực hiện nhiều kiểm định.
* Tham khảo ý kiến của các chuyên gia thống kê khi gặp khó khăn.
Advertisement