HÃY LÀ CHÍNH MÌNH – BE YOURSELF
BS. Hung Truong
Hôm nay trở lại thành phố El Paso, TX nơi tôi đã làm nội trú nhi và làm việc trong 9 năm. Thú thật tôi không bao giờ nghĩ rằng tp này lại trở thành nơi đánh dấu một phần đời quan trọng của riêng tôi.
Thành phố El Paso là một thành phố biên giới khá lớn của Texas với khoảng 800 ngàn dân. Nó có một trường đại học công lập lớn UTEP với khoảng 20k sinh viên đang học tập, một trường đại học y khoa Paul Foster Medical University và sắp tới sẽ có một trường nha khoa được thành lập.
Năm 2008, khi tôi đang xin vào nội trú, tôi đã nộp đơn xin vào khoảng 50-60 chương trình gì đó và đã có giấy mời 8 cuộc phỏng vấn. TTU ở El Paso là cuộc phỏng vấn đầu tiên. Tôi đáp chuyến bay từ sáng sớm và dự định trở về bằng chuyến bay tối cùng ngày vì muốn tiết kiệm tiền khách sạn. Tôi tới cuộc phỏng vấn mà không thấy hồi hộp chút nào, giống như một chuyến đi chơi vậy thôi. Tính tôi xưa giờ vậy vì tôi quan niệm cái gì mà còn cơ hội thứ hai thì không cần phải xoắn. Tôi được dắt một vòng giới thiệu bệnh viện, phòng khám, giảng đường, thư viện, ect… Khi trở về họ cho mỗi ứng viên làm một bài thi lâm sàng nhỏ để kiểm tra trình độ. Tôi còn nhớ đó là một ca lâm sàng sơ sinh nhiễm trùng huyết và vàng da nặng, đối với tôi dễ như ăn cơm sau 3 năm lăn lóc nội trú nhi ở VN. Sau buổi ăn trưa, tôi được phỏng vấn bởi director, vice director và hai phó giáo sư của bộ môn. Màn cuối mới vui, tui được phỏng vấn bởi hai chief residents đương nhiệm, một là người da trắng, người kia là Chinese. Hai người có hỏi tui một câu: bạn nghĩ gì về thành phố El Paso và chương trình nội trú này. Mọi người đoán tui sẽ trả lời sao nào?
Tui chỉ cười cười rồi nói tôi không hề biết bất cứ điều gì về thành phố này cho đến ngày hôm nay. Kế đến tui nói là tui cũng không biết gì nhiều về chương trình này, tui nộp đơn xin vào chương trình này là vì tôi nghĩ chương trình này thân thiện và chào đón IMGs (bs nước ngoài). Khi nộp đơn tui vào website của từng chương trình tìm hiểu thông tin về những nội trú đang học ở đây, hễ chương trình nào có nhiều nội trú từ nhiều nước khác nhau, từ nhiều trường đại học y khoa không phải ở Mỹ là tui nộp đơn. Hai người chief residents nghe tui trả lời xong cười toe tét, nói hồi xưa tụi tao cũng vậy.
Cuối ngày tui được mời riêng vào gặp ông director là giáo sư Handal, ông bảo mọi người đều thích tôi và ông muốn mời tôi chấp nhận prematch (là được nhận vào nội trú sớm mà không qua matching, khi nhận mình phải rút khỏi matching). Tui mừng húm mà còn làm màu, bảo ông để tui về hỏi ý vợ rồi báo ông biết. Tui về hỏi vợ, vợ tui nói còn không ừ cho mau mà còn hỏi ý gì nữa. Tôi nói thì cũng làm màu chút, chứ không lẽ ừ liền thấy mất giá quá xá.
Sau khi đã được nhận vào nội trú, tui thảnh thơi về vn rong chơi 2 tháng trước khi chinh chiến 3 năm nội trú.
Nhớ lại công nhận là mình cũng may mắn, có lẽ nhờ thật thà chăng?
Be yourself!