TỬ TẾ THẬT SỰ – AUTHENTIC KINDNESS
BS. HUNG TRUONG
Tuần trước tôi chở con gái tôi đi tới nhà bạn của nó chơi, hai cha con nói chuyện bạn bè của nó. Nghe nó kể chuyện bạn của nó, tôi có nói với nó như vầy.
Tôi nói nó con giờ lớn rồi, vài năm nữa là có mấy thằng nó theo tò tò, trong 10 thằng con trai đó, hết 8-9 thằng là muốn chui vô quần con thôi (get into your pants) chỉ có 1-2 thằng là nó tốt thực sự. Con làm sao mà biết được đó là người tốt thực sự. Con gái tôi trả lời này nọ nhưng cũng chưa trúng ý tôi.
Tôi bảo nó để biết một người đang đến với con có phải là người tốt thực sự hay không thì chuyện nó đối xử với con ra sao chỉ là một yếu tố phụ, vì nó đang muốn chiếm cảm tình của con thì nó phải làm mọi chuyện để dụ dỗ con, câu hỏi là sự tử tế ngọt ngào đó có phải là bản chất của nó không (authentic) hay chỉ là tạm thời để đạt mục đích?
Muốn biết con phải quan sát người đó một thời gian đủ dài để xem cách người đó đối xử với gia đình của mình và với tha nhân.
Nếu một người đối xử với cha mẹ anh em hết lòng thương yêu chăm sóc, khi người đó muốn con trở thành một phần gia đình của họ, con sẽ có khả năng cao cũng được yêu thương như vậy.
Nếu một người đối với cha mẹ anh em chồng vợ, những người đã cùng trải qua biết bao cay đắng ngọt bùi, mà không thể bao dung, không thể hy sinh, không thể thông cảm thì con là cái thá gì mà đòi nó sẽ hy sinh vì con. Khi con hết giá trị lợi dụng thì cũng không còn mối quan hệ gì đâu. No money, no honey.
Một người nếu có thể đối xử tử tế với một người xa lạ chưa hề quen biết, không vì mục đích vụ lợi nào khác, thì khả năng cao là đối với người thân cận xung quanh sẽ còn tử tế hơn nữa. Con đi ăn tối với người đó, người đó vừa ngọt ngào với con xong thì quay sang quát mắng người phục vụ bàn, con phải coi chừng, nếu con không còn gì đáng giá với người đó, thì con cũng như người phục vụ kia thôi.
Cho nên để biết một người tử tế hay không, đừng nhìn cách người đó đối xử với mình, hãy quan sát cách người đó đối xử với gia đình của riêng họ, với những người xung quanh.
Nó gật gù, mà không biết có hiểu hết không, thôi cứ rót vào đầu nó chút đi, khi nào cần thì có thể nhớ mà đem ra xài.
Tôi dạy nó phải có thời gian để quan sát và đánh giá, nhưng không phải ngờ vực, mất lòng tin.
Tản mạn chút chơi, ai thích thì cứ share, không cần hỏi.