Hội chứng Wolff-Parkinson-White (WPW) là một bệnh lý bẩm sinh trong đó tồn tại đường dẫn truyền bất thường giữa tâm nhĩ và tâm thất. 1/5 số người mắc WPW sẽ kèm theo rung nhĩ vì xung động đi theo đường dẫn truyền phụ xuống tâm thất mà không đi qua nút nhĩ thất (AV). Nhịp không đều và tần số vượt quá 200 lần/phút. Phức hợp QRS giãn rộng và không giống nhau do khử cực tâm thất bất thường. Tuy nhiên, trục vẫn ổn định và không giống như nhịp nhanh thất đa dạng (polymorphic VT).
Điều trị:
– Điều trị ở những bệnh nhân có huyết động ổn định bao gồm các phương pháp nội khoa như ibutilide hoặc Procainamide, hoặc sốc điện chuyển nhịp trực tiếp.
– Trong trường hợp huyết động không ổn định, sốc điện chuyển nhịp đồng bộ khẩn cấp được khuyến cáo. Thuốc kháng đông như warfarin hoặc heparin nên được sử dụng để ngăn ngừa đột quỵ ở hầu hết các bệnh nhân bị rung nhĩ, ngoại trừ những người có nguy cơ chảy máu cao hơn.
– Cắt đốt bằng kỹ thuật áp đông (Cryoablation) hoặc cắt đốt bằng năng lượng tần số radio là phương thức điều trị được khuyến nghị ở những bệnh nhân trẻ tuổi hơn khi nhịp tim không thể kiểm soát bằng can thiệp bằng thuốc hoặc sốc điện chuyển nhịp.
– Rung nhĩ không nên được điều trị bằng thuốc làm tắc nghẽn nút nhĩ thất AV (như thuốc chẹn beta, thuốc chẹn kênh canxi, adenosine) bởi vì những thuốc này có thể làm gia tăng dẫn truyền qua đường phụ, sẽ làm tăng tốc độ tần số thất và tiến triển thành nhịp nhanh thất hoặc rung thất! Trong hội chứng Wolff-Parkinson-White, điều trị nhằm mục đích loại bỏ con đường phụ, thường đạt được bằng cách cắt đốt con đường phụ bằng năng lượng có tần số radio.
Tác giả: Ths.Bs Nguyễn Văn Long – Bộ môn nội, TNU
Link bài viết: [ https://www.facebook.com/groups/diendanykhoa.vn/permalink/1792489174530366 ]
Xin gửi lời cảm ơn đến tác giả Ths.Bs Nguyễn Văn Long đã đồng ý đăng bài viết lên Diễn đàn Y khoa!