Gan hút các tế bào miễn dịch quan trọng để làm cho liệu pháp miễn dịch không hiệu quả; bức xạ đối với gan có thể ngăn chặn quá trình này.
Michael Green, M.D., Ph.D., nhận thấy rằng khi bệnh nhân của ông bị ung thư di căn đến gan, tình trạng của họ khá tệ – còn hơn cả khi ung thư di căn đến các bộ phận khác của cơ thể. Không chỉ vậy, các phương pháp điều trị bằng liệu pháp miễn dịch biến đổi kém hiệu quả đối với những bệnh nhân này.
Để tìm hiểu về nguyên nhân và giải pháp có khả năng, một nghiên cứu mới được công bố trên tạp chí Nature Medicine cho thấy các khối u trong gan hút hết các tế bào miễn dịch quan trọng, khiến cho liệu pháp miễn dịch trở nên vô hiệu. Nhưng kết hợp liệu pháp miễn dịch với xạ trị gan ở chuột đã khôi phục chức năng tế bào miễn dịch và cho kết quả tốt hơn.
“Bệnh nhân ung thư di căn gan nhận được rất ít lợi ích từ liệu pháp miễn dịch, một phương pháp điều trị hiệu quả đối với nhiều bệnh ung thư. Nghiên cứu của chúng tôi cho thấy rằng chúng ta có thể đảo ngược sự kháng thuốc này bằng xạ trị. Điều này có khả năng tạo ra sự khác biệt thực sự về kết quả cho những bệnh nhân này “Green, trợ lý giáo sư về xạ trị ung thư tại Michigan Medicine và là tác giả đầu mối của bài báo cho biết.
Một nhóm đa ngành từ Trung tâm Ung thư Rogel của Đại học Michigan đã xem xét dữ liệu từ 718 bệnh nhân đã được điều trị bằng liệu pháp miễn dịch tại trung tâm. Bệnh nhân có nhiều loại ung thư, bao gồm ung thư phổi không phải tế bào nhỏ, u ác tính, ung thư biểu mô và ung thư tế bào thận, đã di căn đến các cơ quan khác nhau, bao gồm cả gan và phổi.
Lặp lại lần nữa, những người bị di căn gan có phản ứng kém hơn với liệu pháp miễn dịch. Vấn đề cũng không chỉ ở gan: những bệnh nhân này bị ung thư khắp cơ thể nhiều hơn so với những bệnh nhân tương tự có ung thư đã di căn nhưng không di căn đến gan.
Tác giả đầu mối của nghiên cứu Weiping Zou, MD, Ph.D., Charles B. de Nancrede, Giáo sư phẫu thuật, Bệnh học, Miễn dịch học và Sinh học tại Đại học Michigan cho biết: “Gan đang bắt đầu một cơ chế ức chế miễn dịch toàn diện. Cơ chế này xảy ra ở gan, nhưng chúng tôi thấy tác động trên toàn cơ thể”.
Gan là một trong những vị trí phổ biến nhất mà ung thư di căn. Nó được biết là can thiệp vào phản ứng miễn dịch trong các bệnh tự miễn, nhiễm virus và cấy ghép nội tạng bằng cách ức chế một số tế bào miễn dịch quan trọng.
Điều này diễn ra trong ung thư di căn khi các bác sĩ ung thư quan sát thấy sự thiếu phản ứng miễn dịch. Green lưu ý rằng những bệnh nhân bị di căn gan được hóa trị hoặc các liệu pháp đích không có kết quả xấu hơn so với những người bị các loại di căn khác. Ông nói: “Chỉ duy nhất liệu pháp miễn dịch.”
Nhìn vào môi trường vi mô của các di căn gan, các nhà nghiên cứu thấy rằng các khối u đang hút sạch các tế bào T – tế bào miễn dịch lẽ ra phải hoạt động để tấn công ung thư. Các tế bào T không chỉ bị loại bỏ trong gan mà còn tạo ra một sa mạc miễn dịch trên khắp cơ thể. Kết quả là, hệ thống miễn dịch không thể được kích hoạt để chống lại các khối u ở bất kỳ vị trí nào.
Sử dụng chuột bị di căn gan, các nhà nghiên cứu đã xạ trị trực tiếp vào các khối u trong gan. Điều này ngăn chặn tế bào T chết. Khi các tế bào T được phục hồi, một chất ức chế điểm kiểm soát miễn dịch sau đó có thể kích hoạt hệ thống miễn dịch để loại bỏ ung thư trên toàn cơ thể, ngang bằng với kết quả được thấy ở các trường hợp di căn không phải gan.
Green nói: “Luôn luôn là một thách thức để xác định một cơ chế ức chế miễn dịch mới và tìm cách giải quyết nó. Với những kết quả đầy hứa hẹn này, chúng tôi hiện đang tìm cách mở các thử nghiệm lâm sàng trong vấn đề này để hiểu rõ hơn về cơ chế hoạt động của các khối u ở người.”
Nguồn thông tin:
Tư liệu được cung cấp bởi Michigan Medicine – University of Michigan. Bản gốc do Nicole Fawcett viết. Ghi chú: Nội dung có thể đã được sửa đổi trình bày và độ dài.
Tài liệu tham khảo:
- Liver metastasis restrains immunotherapy efficacy via macrophage-mediated T cell elimination
Jiali Yu, Michael D. Green, Shasha Li, Yilun Sun, Sara N. Journey, Jae Eun Choi, Syed Monem Rizvi, Angel Qin, Jessica J. Waninger, Xueting Lang, Zoey Chopra, Issam El Naqa, Jiajia Zhou, Yingjie Bian, Long Jiang, Alangoya Tezel, Jeremy Skvarce, Rohan K. Achar, Merna Sitto, Benjamin S. Rosen, Fengyun Su, Sathiya P. Narayanan, Xuhong Cao, Shuang Wei, Wojciech Szeliga, Linda Vatan, Charles Mayo, Meredith A. Morgan, Caitlin A. Schonewolf, Kyle Cuneo, Ilona Kryczek, Vincent T. Ma, Christopher D. Lao, Theodore S. Lawrence, Nithya Ramnath, Fei Wen, Arul M. Chinnaiyan, Marcin Cieslik, Ajjai Alva & Weiping Zou. Nature Medicine, 2021
DOI: https://www.nature.com/articles/s41591-020-1131-x
Bài viết được dịch thuật và biên tập bởi ykhoa.org – vui lòng không reup khi chưa được cho phép!
Nguồn: ScienceDaily
Link: https://www.sciencedaily.com/releases/2021/01/210104110420.htm
Tác giả: Roxie Dương
Hiệu đính: Dương Ngọc