[Medscape] Allopurinol được tìm thấy là an toàn khi được sử dụng trên bệnh nhân mắc đồng thời gút và bệnh thận mạn (CKD)

Rate this post

Một nghiên cứu tìm thấy rằng điều trị bằng Allopurinol không liên quan đến tăng tỷ lệ tử vong ở bệnh nhân mắc bênh gút và thận mãn tính, ngay cả ở thời điểm 5 năm sau khi bắt đầu điều trị.

Khoảng 1/5 bệnh nhân mắc bệnh gút cũng bị bệnh thận mãn tính, và nghiên cứu trước đây cho thấy rằng việc tăng axit uric máu bản thân nó đã là một nguyên nhân góp phần gây ra bệnh thận, đó là lý do tại sao người ta quan tâm đến việc sử dụng thuốc hạ urate huyết thanh ở những bệnh nhân mắc cả hai tình trạng này.

Kể từ khi công bố hai thử nghiệm ngẫu nhiên có đối chứng trước đó cho thấy tỷ lê tử vong tăng gấp hai lần ở bệnh nhân mắc bện thận, những bệnh nhân này được điều trị bằng allopurinol trong nỗ lực làm chậm tiến triển bệnh, đã có sự thận trọng về sử dụng thuốc ở những bệnh nhân bị tổn thương chức năng thận.

Trong một nghiên cứu xuất bản ngày 25 tháng 1 trong Biên niên sử của Nội khoa, tiến sĩ Jie Wei thuộc bệnh viện Xiangya tại Đại học Trung Nam ở Changsha, Trung Quốc và các đồng tác giả đã báo cáo kết quả của nghiên cứu hồi cứu dựa trên dân số ở 5277 người trưởng thành từ 40 tuổi trở lên bị bệnh gút và bệnh thận mãn tính từ trung bình đến nặng có dùng allopurinol và 5277 cá nhân phù hợp không dùng allopurinol.

Vào thời điểm 5 năm sau khi bệnh nhân bắt đầu dùng allopurinol, nghiên cứu cho thấy tỷ lệ tử vong thấp hơn có ý nghĩa thống kê 15% (tỷ lệ nguy cơ, 0,85; KTC 95%, 0,77 – 0,93) ở những bệnh nhân dùng allopurinol so với những người không dùng thuốc. Tỷ lệ 4,9 người tử vong trên 100 người trong vòng 5 năm ở những người dùng allopurinol so với tỷ lệ 5,8 ở những người không dùng thuốc này.

Các nhà nghiên cứu cũng tạo ra hai thử nghiệm lâm sàng mô phỏng ngẫu nhiên từ dữ liệu cho các chất khởi đầu của allopurinol, tái tạo mỗi chất khởi đầu hai lần. Thử nghiệm đầu tiên được chỉ định lặp lại cho bệnh nhân để đạt được mức urat huyết thanh mục tiêu dưới 0,36mmol/L trong vòng một năm hoặc không đạt được mức urat này. Thử nghiệm thứ hai được chỉ định lặp lại cho bệnh nhân thành nhóm tăng liều allopurinol hoặc không tăng liều.

Trong nghiên cứu tăng liều, có 773 người tham gia đã tăng liều allopurinol trong năm đầu tiên sau khi khởi đầu từ liều trung bình 100 mg/ngày đến liều cuối cùng trung bình là 300 mg/ngày  và 2923 người không tăng liều. Những người tăng liều có nguy cơ tử vong thấp hơn không đáng kể 12% (tỷ lệ nguy cơ, 0,88; KTC 95%, 0,73 – 1,07) so với những người không tăng liều.

Các tác giả cho rằng đây có thể là kết quả của việc gây nhiễu vì những bệnh nhân đạt được nồng độ urat huyết thanh mục tiêu có thể có sức khỏe tốt hơn những người không đạt được mục tiêu, điều này cũng có thể góp phần làm giảm tỷ lệ tử vong.

Đồng tác giả của nghiên cứu Yuqing Zhang – DSc, thuộc Bệnh viện Đa khoa Massachusetts và Trường Y Harvard cho biết, trước đây đã có giả thuyết cho rằng allopurinol có thể bảo vệ chống lại sự tiến triển của bệnh thận.Tuy nhiên, hai thử nghiệm ngẫu nhiên có đối chứng trên bệnh nhân bị bệnh thận mãn tính nhưng không mắc bệnh gút được công bố vào năm 2020 cho thấy rằng, allopurinol có liên quan đến việc tăng gấp đôi tỷ lệ tử vong ở nhóm này..

Zhang nói với Medscape Medical News: “Nghiên cứu này thực sự cho thấy bằng chứng thuyết phục rằng trong số những bệnh nhân gút có bệnh thận, allopurinol không làm tăng tỷ lệ tử vong.” Ông cho rằng lý do mà các nghiên cứu trước đó đã phát hiện ra tỷ lệ tử vong cao hơn ở những bệnh nhân dùng allopurinol là vì những bệnh nhân đó không bị bệnh gút. Cho thấy bệnh gút có thể làm tăng tỷ lệ tử vong, do đó điều trị hiệu quả bằng allopurinol có thể làm giảm tỷ lệ tử vong ngay cả ở những bệnh nhân mắc đồng thời bệnh thận mãn tính.

Nhận xét về nghiên cứu, bác sĩ y khoa Angelo Gaffo từ Trung tâm Y tế Birmingham VA và Khoa Thấp khớp tại Đại học Alabama ở Birmingham cho biết rằng, mặc dù đã có dữ liệu cho thấy tỷ lệ tử vong tăng lên, nhưng những phát hiện từ nghiên cứu “đã làm rất tốt” nghiên cứu này có tác dụng trấn an và thậm chí còn cho thấy khả năng giảm tỷ lệ tử vong liên quan đến allopurinol.

Dr Angelo Gaffo

“Tôi sẽ không hét lớn lên đâu vì nó cần được xác nhận, nhưng đó cũng là điều mà chúng tôi cảm thấy có thể là sự thật,” ông nói.

Advertisement

Gaffo lưu ý rằng những bệnh nhân được điều trị bằng allopurinol có xu hướng là những người ít mắc bệnh kèm. Ông nói: “Những bệnh nhân mắc nhiều bệnh kèm có lẽ ít có khả năng được bắt đầu hoặc tăng liều allopurinol vì một số bệnh nhân lo ngại rằng các bác sĩ có thể cho họ dùng một loại thuốc khác hoặc tăng liều của loại thuốc đó.”

Ông cũng nhấn mạnh rằng những phát hiện này vẫn cần được nhân rộng trong các nghiên cứu cơ sở dữ liệu lớn khác, dù cho ra một triển vọng, giải quyết thử nghiệm lâm sàng ngẫu nhiên quả thực là một câu hỏi có thể khó để tiến hành.

Nghiên cứu được hỗ trợ bởi chương trình dự án của Trung tâm nghiên cứu lâm sàng quốc gia về rối loạn lão khoa, Quỹ Khoa học Tự nhiên Quốc gia Trung Quốc và Viện Y tế Quốc gia Hoa Kỳ. Hai tác giả báo cáo phí tư vấn từ lĩnh vực dược phẩm không liên quan đến nghiên cứu. Không có xung đột lợi ích nào khác được công bố.

Ann Intern Med. Xuất bản trực tuyến ngày 25 tháng 1 năm 2022.

Bianca Nogrady là một nhà văn y học tự do sống tại Sydney, Úc.

NGUỒN:

Jie Wei, PhD

Hyon K. Choi, MD, DrPH

Tuhina Neogi, MD, PhD

Nicola Dalbeth, MD

https://doi.org/10.7326/M21-2347

Link gốc: https://www.medscape.com/viewarticle/967202

Bài viết được dịch thuật và biên tập bởi ykhoa.org – vui lòng không reup khi chưa được cho phép!

Người dịch: GT

Giới thiệu TRẦN GIA TÂN

Sinh viên y khoa

Check Also

[Medscape] Việc hòa ca nhạc đồng quê đã giúp bác sĩ tìm thấy sự cân bằng

Trong suốt sự nghiệp của mình, tôi thường được hỏi làm thế nào để cân …