[CHUYỆN NGÀNH Y] Góc nhìn đẹp nghề Y

Rate this post

Tôi có một vài người bạn là bác sĩ, mỗi lần gặp họ là một lần tôi cảm thấy cuộc đời nhẹ nhõm, bởi những suy nghĩ về cuộc sống của họ quá trong trẻo, ở họ không có lối tư duy gian manh chộp giật. Cuộc sống của họ đơn thuần là chuyên môn trong lĩnh vực mà họ đảm nhận. Những người bạn bác sĩ của tôi không có nhiều khái niệm về xã hội. Ví dụ như khi nghe tôi chém gió một vấn đề gì đấy đang hót hòn họt, họ thường tỏ ra kinh ngạc. Họ cũng vô cùng ngạc nhiên khi thấy tôi ngồi cùng những người bạn xăm trổ, hoặc chào hỏi vui vẻ khi vô tình gặp nhau trong quán nhậu. Bởi, xã hội với họ là một thế giới khác, họ ko quan tâm nhiều các lĩnh vực khác ngoài chuyên môn. Việc của họ chỉ là cứu người.
Thế nên, thỉnh thoảng lan truyền trên mạng những clip đám người nhà, bạn bè của một gã đầu gấu nào đó vào viện cấp cứu và đánh bác sĩ vì ko làm hài lòng chúng, tôi cực kì căm phẫn.
Thưa các mẹ! Bác sĩ họ cần phải bình tĩnh hơn các mẹ rất nhiều. Vì họ đang nắm giữ sinh mạng hàng chục con người (trong một ca trực chẳng hạn). Họ cần bình tĩnh để chẩn đoán, cần lạnh lùng (có vẻ thế), họ ko thể xồn xồn như… à, chân nhúng phải lá han. Bởi nếu thế, rất có thể bệnh nhân A đã bị tiêm nhầm thuốc của bệnh nhân B và lẽ ra bệnh nhân C phải mổ ruột thừa thì lại bị cưa chân phải.
Ai cũng có lúc vào viện, 3 năm qua, bố tôi cấp cứu 2 lần, chị dâu tôi mổ mật một lần. Tôi ko tin là phải quen biết, phải đưa tiền thì người nhà mình mới được điều trị, được chăm sóc tốt. Bởi thực tế là tôi chả đưa tiền cho ai, cũng ko phải chạy đôn chạy đáo mà người nhà tôi vẫn được điều trị khỏi bệnh. Tôi thấy nx bác sĩ mà tôi gặp, họ làm việc và đối xử với tất cả bệnh nhân đều bình đẳng.
Tôi từng chứng kiến một vị bác sĩ già đã xốc bà nội tôi, và sau này là ông chú tôi, làm các động tác cấp cứu khi mà tất cả người nhà đều run lẩy bẩy vì sợ, giữa một đống bầy nhầy máu và chất thải.
Hành động của họ, ở một góc độ nào đó, nên được coi là anh hùng.
Trở lại vụ việc 7 bệnh nhân chạy thận bị tử vong ở Hoà Bình, những ngày qua làm nóng dư luận, mọi người nên nhìn nhận với một cái nhìn toàn diện, đừng vì một vụ việc đáng tiếc này mà phủ nhận công lao của tất cả những người đang hoạt động trong ngành y tế. Ở chỗ này chỗ khác, vẫn có một vài cá nhân bs khiến ai đó ko hài lòng, nhưng những gì họ đóng góp cho xã hội thì nhất định phải ghi nhận.
Cuối cùng, tôi chỉ muốn nói là, 100 người thì 99 người có thể trở thành nhà báo (chỉ cần biết chém gió như tôi), nhưng có khi 1000 người cũng chưa chắc đã có một người trở thành bác sĩ. Trong khi họ mất 6-7 năm đời sinh viên học hành vất vả, học đến lồi mắt, học đến nhược người, chưa kể phải trông nhà xác, giải phẫu tử thi… thì đám sinh viên nhiều trường khác (trong đó có tôi), đến trường đôi khi chỉ để trưng diện quần áo, guốc giày, xe pháo…
Đủ biết, họ vĩ đại như thế nào!

Advertisement

 

Theo Đinh Hiền

Giới thiệu Chuyện ngành Y

Mang đến những thông tin và câu chuyện trong quá trình học tập và làm nghề Y

Check Also

[Vypo] Từ tiếng anh chuyên ngành quay lại cơ bản

Tiếng Anh: từ chuyên ngành quay lại … cơ bản TS. Phạm Đức Hùng Nhiều …