[MedScape] Thể dục giúp giảm gấp đôi nguy cơ đái tháo đường típ 2 ở người trưởng thành bị béo phì

Rate this post

Free Vector | Diabetes prevention treatment poster

Một chương trình tập luyện 12 tháng với cường độ từ trung bình tới nặng đã làm giảm nguy cơ đái tháo đường típ 2 khoảng 50% ở người trưởng thành bị béo phí hơn 10 năm, dựa trên một phân tích mới của một nghiên cứu.

Bác sĩ Xiaoying Li của Bệnh viện Trung Sơn, Đại học Phúc Đán, Thượng Hải, cho biết trong một bài báo “Tập thể dục kết hợp với chế độ ăn kiêng đã được chứng minh có hiệu quả trong việc phòng ngừa bệnh đái tháo đường. Tuy nhiên, tác dụng lâu dài của việc tập thể dục, và sự khác biệt về cường độ luyện tập trong việc ngăn ngừa bệnh đái tháo đường vẫn chưa được nghiên cứu kỹ lưỡng”.

 

Trong nghiên cứu được đăng trên trang JAMA Internal Medicine, Bác sĩ Li và các cộng sự đã phân tích kết quả của một nghiên cứu của 220 người có tình trạng béo bụng và bệnh gan nhiễm mỡ không do rượu, nhưng không mắc bệnh đái tháo đường, được chọn ngẫu nhiên cho chương trình tập thể dục với cường độ cao trong vòng 12 tháng (73 bệnh nhân), tập thể dục nhịp điệu cường độ vừa phải (73 bệnh nhân) hoặc không tập thể dục (74 bệnh nhân).

 

Tổng cộng có 208 người tham gia đã hoàn thành chương trình trong 1 năm ; trong số này, có 195 và 178 người vẫn cung cấp dữ liệu tương ứng sau 2 đến 10 năm. Độ tuổi trung bình của những người tham gia là 53,9 tuổi, trong đó 32,3% là nam, và có chu vi vòng eo ban đầu trung bình là 96,1cm.

Tổng tỷ lệ mắc bệnh đái tháo đường típ 2 trong nhóm tập thể dục cường độ cao, tập thể dục vừa phải và không tập thể dục trong 10 năm theo dõi lần lượt là 2,1/100 người/năm, 1,9/100 người/năm và 4,1/100 người/năm. Điều này giúp giảm 49% nguy cơ mắc bệnh đái tháo đường típ 2 ở nhóm tập thể dục cường độ cao và 53% ở nhóm tập cường độ vừa so với nhóm không tập luyện.

 

 

 

 

Ngoài ra, những cá nhân trong nhóm tập thể dục cường độ cao và vừa phải giảm được đáng kể HbA1C cũng như vòng eo so với những người không tập thể dục. Nồng độ glucose máu lúc đói và tăng cân trở lại ở cả hai nhóm trên đều thấp hơn so với nhóm không tập thể dục, nhưng những khác biệt này không đáng kể.

 

 

Chương trình can thiệp tập thể dục này đã được mô tả trong một nghiên cứu vào năm 2016, sau đó cũng được đăng trên tạp chí JAMA Internal Medicine. Mục đích của nghiên cứu này là để so sánh tác động của việc tập thể dục đối với bệnh nhân mắc bệnh gan nhiễm mỡ không do rượu. Những người tham gia được huấn luyện và giám sát cho các chương trình tập của họ. Chương trình dành cho nhóm cường độ cao bao gồm chạy bộ 150 phút mỗi tuần với 65%-80% nhịp tim tối đa trong 6 tháng đầu và đi bộ nhanh 150 phút với 45%-55% nhịp tim tối đa trong 6 tháng tiếp theo. Chương trình dành cho nhóm tập thể dục cường độ vừa phải bao gồm đi bộ nhanh 150 mỗi tuần trong 12 tháng.

 

Cả hai nhóm tập thể dục đều cho thấy xu hướng hoạt động thể chất trong thời gian rảnh rỗi cao hơn sau 10 năm so với nhóm không tập thể dục, mặc dù sự khác biệt là không đáng kể.

 

 

 Các nhà nghiên cứu lưu ý rằng hạn chế chính của nghiên cứu là tỷ lệ mắc bệnh tiền đái tháo đường đã không được làm rõ trước đó, điều này có thể dẫn đến một số nhầm lẫn. Tuy nhiên, những kết quả của nghiên cứu ủng hộ giá trị lâu dài của việc tập thể dục như một phương pháp kiểm soát tình trạng béo phì và làm chậm quá trình tiến triển thành bệnh đái tháo đường típ 2 ở những cá nhân mắc béo phì. Họ kết luận rằng các chương trình tập thể dục cường độ cao và vừa phải có thể áp dụng được cho nhóm bệnh nhân này.

 

Phát biểu của bác sĩ Li trong một cuộc phỏng vấn cho biết: “Ngạc nhiên thay, những phát hiện của chúng tôi đã chứng minh rằng một bài tập aerobic cường độ cao trong 12 tháng hoặc vừa phải có thể làm giảm đáng kể 50% nguy cơ mắc bệnh đái tháo đường sau 10 năm theo dõi”. Ông nói, việc tập luyện thể dục trong một  khoảng thời gian có thể tạo ra tác dụng có lợi lâu dài trong việc phòng bệnh đái tháo đường típ 2.

 

Bác sĩ Li cho biết những trở ngại có khả năng xảy ra đối với việc sử dụng can thiệp tập thể dục thường xuyên ở bệnh nhân béo phì bao gồm việc nhóm này không sẵn sàng tham gia vào các bài tập cường độ cao và khả năng bị chấn thương cơ xương. Trong những trường hợp này, bệnh nhân béo phì nên được khuyến khích tập các bài tập mức độ vừa phải.

Dr Li cho biết trong tương lai, cần có nhiều nghiên cứu hơn để xem xét cơ chế tiềm ẩn đằng sau tác dụng của việc tập thể dục đối với ngăn ngừa bệnh đái tháo đường.

Các phát hiện lấp đầy khoảng trống trong dữ liệu nghiên cứu dài hạn

Trong một cuộc phỏng vấn, Tiến sĩ, giáo sư và chủ tịch lâm thời về dinh dưỡng và sinh lý học thể dục tại Đại học Missouri Jill Kanaley cho biết nghiên cứu hiện tại rất quan trọng vì dữ liệu được theo dõi lâu dài. Bà nói: “Chúng tôi hiếm khi theo dõi các nghiên cứu tập luyện của mình, do đó điều quan trọng phải xem liệu những can thiệp này có tác động lâu dài hay không”.

Tiến sĩ Kanaley cho biết bà rất ngạc nhiên khi thấy những lợi ích còn lại của việc can thiệp tập thể dục 10 năm sau.

Bà nói: “Chúng tôi thường tự hỏi tác động của việc tập luyện sẽ kéo dài bao lâu với một người nào đó để họ tiếp tục tập thể dục và theo dõi cân nặng của mình; nghiên cứu này dường như chỉ ra rằng có một phần giáo dục ở đó.” 

Tiến sĩ Kanaley cho biết kết quả lâm sàng chính rút ra từ nghiên cứu hiện tại là mức tăng cân tối thiểu theo thời gian.

Tiến sĩ Kanaley cho biết mặc dù thời gian có thể là một rào cản đối với việc sử dụng can thiệp tập thể dục thường xuyên, nhưng bệnh nhân phải nhận ra rằng họ có thể tìm thấy thời gian và đặc biệt là lợi ích. Bà nói: “Các can thiệp tập thể dục mang lại nhiều lợi ích hơn là chỉ kiểm soát cân nặng và nồng độ glucose máu.

 

Tiến sĩ Kanaley lưu ý: “30-60 phút tập thể dục không nhất thiết phải diễn ra cùng một lúc,“Có thể là ba đợt tập thể dục / hoạt động thể chất kéo dài 15 phút để họ có đủ 45 phút. Bà ấy nói, tập thể dục không nhất thiết phải là những bài tập nặng nhọc, mạnh mẽ, thậm chí đi bộ cũng có lợi. Đối với những người phàn nàn về sự nhàm chán với thói quen tập thể dục, Tiến sĩ Kanaley khuyến khích kết hợp nó với các hoạt động như các lớp tập thể dục khác nhau, chạy hoặc đi bộ vào một ngày khác trong tuần. 

Trong một cuộc phỏng vấn, Tiến sĩ Kanaley cho biết mặc dù nghiên cứu hiện tại được thực hiện ở Trung Quốc, nhưng những phát hiện này có thể áp dụng cho người dân Hoa Kỳ. Tuy nhiên, “thường thì chế độ ăn uống phương Tây của chúng ta ít lành mạnh hơn so với chế độ ăn uống truyền thống của Trung Quốc. Điều này có thể mang lại lợi ích to lớn cho những đối tượng này”, mặc dù những người tham gia nghiên cứu không thực hiện những điều chỉnh cụ thể đối với chế độ ăn uống của họ, bà nói.

Bác sĩ Kanaley cho biết cần nghiên cứu thêm để xác nhận những phát hiện này. Bà lưu ý :”Lý tưởng nhất là nghiên cứu nên được lặp lại ở những người có chế độ ăn uống phương Tây,”

 

Các bước tiếp theo để nghiên cứu bao gồm duy trì hoạt động

Trong một cuộc phỏng vấn, Tiến sĩ Amanda Paluch, nhà dịch tễ học hoạt động thể chất tại Đại học Massachusetts, Amherst, cho biết bằng chứng về lợi ích lâu dài của các chương trình tập thể dục còn hạn chế.

Bà nói: “Các bệnh mãn tính như bệnh đái tháo đường có thể mất nhiều năm để phát triển, vì vậy để hiểu được những kết quả sức khỏe quan trọng này cần có nhiều năm theo dõi. Nghiên cứu này đã theo dõi những người tham gia nghiên cứu của họ trong 10 năm, điều này cho chúng ta một cái nhìn thoáng qua về những lợi ích lâu dài của việc tập luyện thể dục đối với việc phòng ngừa bệnh đái tháo đường,”

Tiến sĩ Paluch cho biết dữ liệu từ các nghiên cứu quan sát trước đây về mức độ hoạt động hiện tại của các cá nhân (không có sự can thiệp) cho thấy rằng những người hoạt động thể chất nhiều hơn sẽ có nguy cơ mắc bệnh đái tháo đường thấp hơn theo thời gian.

Tuy nhiên, bà nói rằng nghiên cứu hiện tại là một trong số ít nghiên cứu có can thiệp tập thể dục mức độ cao với sự theo dõi rộng rãi về nguy cơ mắc bệnh đái tháo đường và nó cung cấp bằng chứng quan trọng rằng chương trình tập thể dục có cấu trúc kéo dài 12 tháng ở người trưởng thành bị béo phì không hoạt động có thể mang lại lợi ích sức khỏe lâu dài có ý nghĩa bằng cách giảm nguy cơ mắc bệnh đái tháo đường.

Tiến sĩ Paluch lưu ý: “Các cá nhân trong nghiên cứu hiện tại đã tham gia vào một chương trình tập thể dục có cấu trúc, nơi các buổi tập của họ được giám sát và huấn luyện”. Cô nói: “Việc có một huấn luyện viên được cá nhân hóa có thể không nằm trong giới hạn về ngân sách hoặc thời gian của nhiều người”. Thông điệp của cô ấy gửi tới các bác sĩ lâm sàng dành cho bệnh nhân của họ: “Khi muốn bắt đầu một thói quen tập thể dục, hãy xác định một hoạt động mà bạn thích và thấy khả thi để phù hợp với cuộc sống và lịch trình hiện tại của bạn”

Advertisement

Bác sĩ Paluch nói “Mặc dù nghiên cứu này được thực hiện ở Trung Quốc, nhưng kết quả này lại rất có ý nghĩa đối với người dân Hoa Kỳ, vì chúng tôi mong đợi những lợi ích của việc tập thể dục này sẽ nhất quán giữa các dân cư khác nhau”.

“Tuy nhiên, chắc chắn có sự khác biệt giữa các quốc gia về mức độ cá nhân với mức độ lớn hơn là cộng đồng có thể ảnh hưởng đến khả năng duy trì hoạt động thể chất và ngăn ngừa bệnh đái tháo đường của một người, vì vậy việc nhân rộng các nghiên cứu tương tự ở các quốc gia khác, bao gồm cả Hoa Kỳ, sẽ có giá trị.”

Cô chia sẻ “Ngoài ra, chúng tôi cần nghiên cứu thêm về cách khuyến khích duy trì hoạt động thể chất trong thời gian dài, sau khi chương trình tập thể dục ban đầu kết thúc”.

Tiến sĩ Paluch nói: “Từ nghiên cứu hiện tại này, chúng tôi không thể xác định liệu nguy cơ mắc bệnh đái tháo đường có giảm nhờ can thiệp tập thể dục trong 12 tháng hay lợi ích từ việc duy trì hoạt động thể chất thường xuyên trong 10 năm theo dõi hay kết hợp cả hai”. Bà ấy cho rằng các nghiên cứu trong tương lai nên xem xét việc xác định rõ những người tham gia nghiên cứu chỉ hoạt động tích cực trong quá trình can thiệp tập thể dục, sau đó ngừng hoạt động so với những người tích cực tiếp tục tham gia hoạt động trong thời gian dài.

Nghiên cứu được hỗ trợ bởi Quỹ khoa học tự nhiên quốc gia, Chương trình nghiên cứu và phát triển trọng điểm quốc gia của Trung Quốc và Dự án lớn về khoa học và công nghệ thành phố Thượng Hải. Các nhà nghiên cứu, Tiến sĩ Kanaley và Tiến sĩ Paluch không có xung đột tài chính nào để tiết lộ.

Nguồn:https://www.medscape.com/viewarticle/987819#vp_1

*Người dịch: Lê Nguyễn Minh Khoa-Nguyễn Thị Thùy Linh

*Hiệu đính: BS Huỳnh Lê Thái Bão

Bài viết được dịch thuật và biên tập bởi ykhoa.org- vui lòng không reup khi chưa được cho phép!

Giới thiệu Lê Nguyễn Minh Khoa

Y3-DTU Future gastroenterologist Try to be the best version of himself!

Check Also

[Medscape] Việc hòa ca nhạc đồng quê đã giúp bác sĩ tìm thấy sự cân bằng

Trong suốt sự nghiệp của mình, tôi thường được hỏi làm thế nào để cân …