Gần 10.000 Y Bác sĩ Tây Ban Nha mắc. An toàn của nhân viên y tế không thể bỏ qua!
BS. Trần Văn Phúc
Hôm qua, trên đài phát thanh và truyền hình Tây Ban Nha, giám đốc trung tâm cấp cứu sức khỏe của Tây Ban Nha Simon đã thông báo trong một cuộc họp báo, rằng quốc gia này có tổng số 9444 nhân viên y tế bị nhiễm bệnh COVID-19.
Theo số liệu thống kê đến 11:45 ngày 28 tháng 3, đại dịch COVID-19 đã ảnh hưởng đến 199 quốc gia và vùng lãnh thổ, tổng số = 597.267 người mắc, tử vong = 27.365 trường hợp, số phục hồi = 133.363 người, số đang bị với biểu hiện nhẹ = 412.980 bệnh nhân (chiếm 95%), số bệnh nhân nặng = 23.559 bệnh nhân (chiếm 5%).
– Thứ 1: Mỹ = 104.205 ca (chết: 1.701)
– Thứ 2: Italy = 86.498 ca (chết: 9.134)
– Thứ 3: Trung Quốc = 81.394 ca (chết: 3.295)
– Thứ 4: Tây Ban Nha = 65.719 ca (chết: 5.138)
– Thứ 5: Đức = 50.871 ca (chết: 351)
………………
– Thứ n: Việt Nam = 169 ca (chết:0)
…
Theo thông tin từ Bộ Y tế Tây Ban Nha, đến nay có khoảng 26% nhân viên y tế đã mắc bệnh COVID-19, 3 trong số đó là những người đầu tiên bị coronavirus giết chết, gồm 2 bác sĩ và 1 y tá.
Bác sĩ Salamanca Isabel Muñoz, 59 tuổi, đã qua đời vào chiều thứ ba.
Ngay khi cảm thấy mình không được khỏe, bác sĩ Muñoz đã tự cách li tại nhà, với các triệu chứng COVID-19 ở mức độ nhẹ. Buổi chiều ngày 24 tháng 3, Muñoz đã chết trên giường ngủ mà không kịp biết kết quả xét nghiệm. Sáng thứ 4, phản ứng rt-PCR xác nhận rằng bác sĩ Muñoz đã bị nhiễm SARS-CoV-2, kết quả này được công chính thức sau khi Muñoz đã chết.
Salamanca Isabel Muñoz làm việc tại trung tâm y tế La Fuente de San Esteban, nơi có 1.300 cư dân thường xuyên chăm sóc sức khỏe. Bác sĩ nông thôn này đã tự cách li tại nhà vào Chủ nhật (ngày 15 tháng 3), cô phải tự cách li như vậy để chờ kết quả xét nghiệm, nếu dương tính mới được nhập viện.
Mỗi ngày, bác sĩ Muñoz vẫn duy trì liên lạc với người thân và hàng xóm thông qua các hệ thống điện thoại, nhưng thứ ba này mọi tín hiệu ngột cắt đứt. Cảnh sát quốc gia đã vào nhà, cùng với các nhân viên y tế và phương tiện cấp cứu khẩn cấp, ở trên giường ngủ họ tìm thấy thi thể người nữ bác sĩ đã lạnh cứng trong nỗi cô đơn đến tận cùng.
Salamanca Isabel Muñoz là bác sĩ đầu tiên bị giết ở Tây Ban Nha bởi vi-rút corona. Muñoz sinh ra ở San Pedro del Arroyo, một thị trấn nhỏ ở Ávila; và trong những năm gần đây, cô chăm sóc cho các bệnh nhân của mình ở các trung tâm khác nhau thuộc tỉnh Salamanca.
“Cô ấy đối xử với chúng tôi bằng một tình cảm đặc biệt và luôn hết lòng với công việc của mình” – Mari Luz Vicente, cư dân của La Fuente de San Esteban nhớ lại. “Bác sĩ Muñoz rất yêu nghề và yêu những bệnh nhân của mình”, Vicente nói thêm – “Tôi rất yêu và ngưỡng mộ cô ấy. Khi cô ấy không còn ở đó, văn phòng gần như trống rỗng, cô là một chuyên gia tuyệt vời và một con người tuyệt vời”.
Những ngày chữa trị cho bệnh nhân COVID-19: bác sĩ Muñoz hầu như không có nổi một bữa ăn trưa.
Thị trưởng Manuel Rufino García, 65 tuổi, đã bày tỏ nỗi buồn về cái chết của nữ bác sĩ nông thôn. “Mọi người đều yêu mến cô, mọi người hỏi liệu có phải bác sĩ Muñoz đã từ bỏ chúng ta. Người dân ở đây đã không thể tưởng tượng nổi sự mất mắt lớn lao ấy”.
Linh mục giáo xứ La Fuente de San Esteban, cha Anselmo Matilla đã dâng thánh lễ vào thứ ba, được thực hành qua Facebook, dành cho người quá cố. Linh mục cũng kêu gọi cư dân thành phố cùng vỗ tay vào lúc 8 giờ tối để tưởng nhớ người nữ bác sĩ anh hùng. Ông cũng yêu cầu vào lúc chín giờ ba mươi, những người dân trong thành phố hãy đi ra cửa sổ, sử dụng đèn pin của mình để chiếu sáng đường phố, như một lời tri ân đến vị bác sĩ đã lái xe 120 km mỗi ngày từ Salamanca, để đến gặp bất cứ bệnh nhân nào cần đến bàn tay chăm sóc của cô.
Manuel Barragán là bác sĩ quá cố thứ 2, ông 63 tuổi, đang điều trị cho những bệnh nhân nặng ở trung tâm y tế Levante-Sur tại thủ đô Cordovan. Cái chết đã được Liên minh Y tế Andalusian (SMA) xác nhận, trong đó thư kí của tỉnh, ông Luis Luis Navas, đã than thở về sự mất mát của một “chuyên gia và đồng nghiệp tuyệt vời này trong nhiều năm.”
Bác sĩ Manuel Barragán đã về hưu, nhưng trước tình hình dịch bệnh COVID-19 hoành hành, để cứu sống những bệnh nhân từ cái chết, người bác sĩ già đã xung phong quay trở lại, ông được sắp xếp làm việc trong một đơn vị cấp cứu ICU với những bệnh nhân rất nặng, công việc mới chỉ diễn ra vài ngày thì bác sĩ đã chết.
Navas, người đứng đầu hiệp hội y tế Tây Ban Nha cho biết, trong đại dịch COVID-19 các bác sĩ đang phải làm việc với bộ ngực trần, họ không có khẩu trang để đeo, trong khi vẫn phải cấp cứu những bệnh nhân lây lan. Mức độ lây nhiễm virus cho các nhân viên y tế, theo Navas, đã không được nhìn thấy ở Trung Quốc, Hàn Quốc hoặc Ý. Cái chết của 2 bác sĩ đã đặt cả hệ thống y khoa vào tình trạng bất an.
Sự an toàn của nhân viên y tế không thể bỏ qua!
Rõ ràng, 9444 y bác sĩ đã mắc bệnh COVID-19 ở Tây Ban Nha, chiếm 26% trong tổng số nhân viên y tế, 3 người đã chết; đó chính là hồi chuông báo động.
Trung Quốc, nơi khởi nguồn của dịch bệnh, theo số liệu công bố của CDC tính đến ngày 11 tháng 2 năm 2020, có tổng số 3019 nhân viên y tế ở Trung Quốc bị bệnh COVID-19 (bao gồm 1716 trường hợp được chẩn đoán xác định dương tính, còn lại là các trường hợp nghi ngờ với chẩn đoán lâm sàng là các dấu hiệu nhiễm trùng), trong đó có 5 trường hợp tử vong.
…
Y tế phải khẩn trương hành động!
Việc làm đầu tiên, là các bệnh viện phải tách bệnh nhân nhiễm SARS-CoV-2 ra khỏi các bệnh nhân khác. Muốn vậy, phải có biện pháp ngăn chặn ngay từ ngoài cổng, phân luồng bệnh nhân thật khoa học. Cụ thể, đó là điều tra dịch tễ, là đo nhiệt độ, là sàng lọc các triệu chứng ho, sốt; tất cả phải làm ngay từ cổng bệnh viện để phân luồng.
Việc làm thứ 2, là phải bảo vệ những bệnh nhân có nguy cơ dễ nhiễm SARS-CoV-2, không trộn lẫn những bệnh nhân này vào chung với các bệnh nhân khác. Chúng ta đã biết, vi-rút sarcovi có ái lực rất mạnh với thụ thể ACE2, mà thụ thể này tăng vượt trội ở bệnh nhân tiểu đường, bệnh nhân tăng huyết áp, bệnh nhân tim mạch, bệnh phổi tắc nghẽn mãn tính; nhóm bệnh này đều được quản lí theo chương trình tại các bệnh viện và trung tâm y tế, vậy phải tách để không vào luồng khám chung khi họ đến viện. Ngoài ra, bệnh nhân có bệnh lí gan mật, bệnh lí suy thận, đó là 2 nhóm mà thụ thể ACE2 cũng tăng cao, cần phải phân luồng.
Việc làm thứ 3, là quản lí nhân sự của bệnh viện. Trước khi công bố hết dịch, bệnh viện cần thiết phải quy định cấm nha viên đi du lịch, cấm tham gia các sự kiện, cấm tụ tập liên hoan ăn uống, cấm đến chỗ đông người và nơi công cộng; trường hợp ngoại lệ bắt buộc phải khai báo với bệnh viện để kiểm soát và ngăn chặn nguy cơ. Muốn làm được việc này, bắt buộc phải có sự phối hợp giữa y tế với các hãng hàng không, các phương tiện vận tải công cộng đường bộ và đường thủy, các hãng hay công ti du lịch, thậm chí các nhà hành; tất cả cùng có trách nhiệm phát hiện những nhân viên y tế đi du lịch hay tham gia các sự kiện đông người.
Việc làm thứ 4, là thực hiện công tác kiểm soát chống nhiễm khuẩn, như quản lí mật độ bệnh nhân đảm bảo giữ khoảng cách 2m, quản lí chống nhiễm khuẩn hạ tầng, thiết bị, vật tư y tế.
Đối mặt với dịch bệnh, không phải là chúng ta đứng nhìn xem điều gì đang xảy ra, mà việc cần làm là chúng ta phải xây dựng một kế hoạch chi tiết nhất có thể về cách chúng ta đối phó. Tôi cho rằng, bệnh viện phải là nơi an toàn nhất, phải bảo vệ được nhân viên y tế trước tiên, sau đó là bảo vệ người bệnh; bệnh viện khó tránh khỏi những trường hợp lây nhiễm rải rác, nhưng không thể để xảy ra những ổ dịch bùng phát lớn.
Muốn vậy: thay vì ngồi cầu nguyện thì chúng ta hãy đứng lên hành động!
Xin cảm ơn bài chia sẻ của Bs. Trần Văn Phúc!