[Medscape] Việc chăm sóc bệnh đái tháo đường cho bệnh nhân ở vùng nông thôn, là dân tộc thiểu số thường không thành công

Rate this post

Giống như bất động sản, chất lượng chăm sóc bệnh đái tháo đường phụ thuộc vào “vị trí, vị trí, vị trí”, một nghiên cứu thuần tập lớn do một nhóm từ Mayo Clinic, Rochester, Minnesota, đã phát hiện ra.

Người lớn mắc bệnh đái tháo đường sống ở vùng nông thôn cũng như những người sống ở những vùng kinh tế xã hội kém phát triển, khó có thể nhận được dịch vụ chăm sóc bệnh đái tháo đường tối ưu hơn nhiều so với những người sống ở thành thị và ở các khu vực kinh tế xã hội ít khó khăn hơn. Theo các nhà nghiên cứu đã công bố trên JAMA Network Open ngày 29 tháng 12, kết quả thậm chí còn tồi tệ hơn giữa các nhóm chủng tộc và dân tộc thiểu số.

Rozalina G. McCoy, Phó giáo sư y khoa tại Phòng Nội khoa Cộng đồng, Lão khoa và Chăm sóc Giảm nhẹ của phòng khám Mayo đồng thời là điều tra viên chính của nghiên cứu cho biết: “Chi phí cao cho thuốc điều trị đái tháo đường, vật tư xét nghiệm và cuộc hẹn khám, cũng như khó khăn trong việc nhận dịch vụ chăm sóc y tế cần thiết cho bệnh đái tháo đường của họ, tất cả đều góp phần tạo ra khoảng cách về chất lượng chăm sóc bệnh đái tháo đường ở những người dân ở các khu vực thiếu thốn”. “Là bác sĩ lâm sàng và hệ thống y tế, chúng ta cần hiểu rõ hơn những thách thức mà bệnh nhân của chúng ta phải đối mặt hàng ngày và trao đổi với họ để giúp họ vượt qua chúng”.

‘Chúng ta sẽ không bao giờ kiểm soát được loài động vật mắc bệnh đái tháo đường này nếu chúng ta chỉ ném thuốc vào nó.’

Alan Reisinger III, MD, phó giám đốc y tế của MDVIP, một nhà điều hành mạng lưới bác sĩ cung cấp dịch vụ chăm sóc phòng ngừa và chăm sóc ban đầu được cá nhân hóa có trụ sở tại Boca Raton, Florida, gọi nghiên cứu mới này là “làm tốt và cần thiết”.

Reisinger, người nổ lực tiên phong dạy các bác sĩ cách phòng ngừa bệnh đái tháo đường, đột quỵ và đau tim, nói thêm rằng cần phải giáo dục bệnh nhân nhiều hơn bắt đầu từ cấp tiểu học để ngăn ngừa bệnh đái tháo đường.

Reisinger nói với Medscape Medical News: “Chúng tôi sẽ không bao giờ kiểm soát được loài động vật mắc bệnh tiểu đường này nếu chúng tôi chỉ ném thuốc vào nó”. “Trong thực hành chăm sóc ban đầu điển hình, nơi bạn có 8 đến 10 phút để dành cho bệnh nhân, đơn giản không phải là thời gian dành cho loại huấn luyện chăm sóc sức khỏe hiệu quả nhất để quản lý bệnh nhân đái tháo đường hoặc tiền đái tháo đường”.

Nghiên cứu đã kiểm tra hồ sơ y tế của 31.934 bệnh nhân mắc bệnh đái tháo đường từ 18 đến 75 tuổi được chăm sóc tại 75 cơ sở chăm sóc chính trên khắp Minnesota, Iowa và Wisconsin.

McCoy và các đồng nghiệp của cô đã sử dụng dữ liệu từ điều tra cộng đồng người Mỹ của điều tra dân số Hoa Kỳ để tính toán mức độ thiếu hụt ở cấp khu vực (ADI) cho các nhóm khối Điều tra dân số Hoa Kỳ nơi bệnh nhân sống và mã vùng của họ để xác định xem khu vực đó là nông thôn hay thành thị. ADI là thước đo mức độ thiếu hụt kinh tế xã hội phản ánh thu nhập, việc làm, nhà ở và trình độ học vấn của những người sống trong một khu vực địa lý cụ thể.

Để đánh giá chất lượng chăm sóc ở nông thôn và thành thị, cũng như các mức độ thiếu hụt kinh tế xã hội khác nhau, các nhà nghiên cứu đã sử dụng “D5” – một thước đo tổng hợp để điều trị toàn diện bệnh đái tháo đường. Để đạt được D5 đòi hỏi bệnh nhân phải kiểm soát được lượng đường trong máu, huyết áp và lipid; dùng aspirin nếu họ bị thiếu máu cơ tim; và không sử dụng thuốc lá.

Các nhà nghiên cứu báo cáo có 41% bệnh nhân (n = 13,138) đạt được mức D5 tối ưu. Họ có xu hướng lớn tuổi, nữ, da trắng và sống ở các khu vực thành thị hơn với điều kiện kinh tế tương đối thoải mái. Tuy nhiên, Tiến sĩ Shaheen Kurani, đồng tác giả cho biết, “Chúng tôi nhận thấy rằng những bệnh nhân sống ở các vùng nông thôn và thiếu thốn hơn có ít khả năng được chăm sóc bệnh đái tháo đường có chất lượng cao hơn so với những bệnh nhân sống ở các khu vực thành thị và ít thiếu thốn hơn”.

Trong số các kết quả:

  • Bệnh nhân sống ở các vùng nông thôn có ít khả năng đáp ứng chỉ số D5 tổng hợp hơn 16% so với những bệnh nhân ở khu vực thành thị, trong khi những bệnh nhân sống ở các vùng núi cao có khả năng đạt được tất cả các thành phần của hệ số D5 thấp hơn 19%. Bệnh nhân từ các vùng nông thôn và vùng núi cao này cũng ít có khả năng đạt được sự kiểm soát lipid hơn so với những người sống ở thành thị. Sử dụng thuốc lá và kiểm soát huyết áp không liên quan đến nơi cư trú ở nông thôn.
  • Những bệnh nhân sống trong 20% ​​nhóm thiếu thốn nhất của cuộc điều tra dân số ít có khả năng đáp ứng chỉ số D5 tổng hợp hơn 28% so với những bệnh nhân sống trong nhóm ít thiếu thốn nhất. Cư dân ở những khu vực thiếu thốn hơn cũng ít có khả năng được kiểm soát đường huyết và không sử dụng thuốc lá hơn.
  • Bệnh nhân thiểu số mắc bệnh đái tháo đường ít có khả năng đạt được các mục tiêu về kiểm soát đường huyết, lipid và huyết áp hơn bệnh nhân da trắng.
  • Những bệnh nhân lớn tuổi có nhiều khả năng đạt được biện pháp tổng hợp D5, kiểm soát đường huyết, kiểm soát lipid và không sử dụng thuốc lá. Nam giới ít có khả năng đạt được chỉ số tổng hợp D5 và các thành phần riêng lẻ, ngoại trừ việc kiểm soát lipid, không liên quan đến giới tính.

McCoy nói: Telemedicine có tiềm năng giúp những bệnh nhân này, nhưng không dành cho những bệnh nhân không có khả năng tiếp cận với dịch vụ internet băng thông rộng, “nó vốn thường là rào cản ở những vùng núi cao và không có sẵn dịch vụ chăm sóc y tế”.

Bà cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc xác định và giải quyết các rào cản đối với chăm sóc bệnh đái tháo đường mà những người sống ở các khu vực kinh tế xã hội thiếu thốn phải đối mặt. Các kết quả cung cấp “một khuôn khổ để đánh giá chất lượng chăm sóc bệnh đái tháo đường và công bằng thông qua lăng kính của sự chênh lệch địa lý, cung cấp thông tin có thể hành động nhanh chóng cho các hệ thống y tế, các nhà hoạch định chính sách và người trả tiền để thúc đẩy đổi mới và cải thiện trong các lĩnh vực chưa được phục vụ”, bà nói thêm.

Advertisement

Một nhà phê bình cho rằng nghiên cứu của Mayo có thể không gây ngạc nhiên cho các bác sĩ chăm sóc sức khỏe ban đầu ở các khu vực chưa được phục vụ của đất nước.

Alan Blum, MD, giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Thuốc lá và Xã hội, Khoa Y học Gia đình tại Trường Y Đại học Alabama, Tuscaloosa, nói thêm rằng hầu hết các bác sĩ chăm sóc sức khỏe ban đầu ở nông thôn đã hiểu biết về các vấn đề mà nghiên cứu Mayo chỉ điểm. “Với lượng lớn dữ liệu về chênh lệch sức khỏe nông thôn và thành thị.”

Ông nói: “Theo kinh nghiệm của tôi, các bác sĩ gia đình ở nông thôn biết rõ bệnh nhân của họ, nếu không muốn nói là tốt hơn các đối tác thành thị. “Họ sống trong cùng thị trấn với bệnh nhân của họ, nơi họ thường xuyên tiếp xúc với bệnh nhân bên ngoài cơ sở chăm sóc sức khỏe.”

McCoy đã báo cáo nguồn tài trợ từ Viện Quốc gia về Bệnh đái tháo đường và Tiêu hóa và Bệnh thận (NIDDK), cơ quan đã hỗ trợ nghiên cứu, cũng như tư vấn cho Emmi về việc phát triển tài liệu giáo dục bệnh nhân về tiền đái tháo đường và đái tháo đường. Các nguồn khác trong câu chuyện cho biết không có xung đột lợi ích tài chính liên quan.

Howard Wolinsky là một nhà văn y học ở Chicago, Illinois.

Để biết thêm tin tức về y học gia đình, bệnh đái tháo đường và nội tiết, hãy theo dõi Medscape trên Facebook, Twitter, Instagram và YouTube.

Nguồn: Medscape ” Diabetes Care Often Fails Rural, Minority Patients”

Link bài gốc: https://www.medscape.com/viewarticle/965825#vp_1

Bài viết được dịch thuật và biên tập bởi ykhoa.org – vui lòng không reup khi chưa được cho phép!

Người dịch: Danh Cường

Giới thiệu Danh Cường

hihihi

Check Also

[Medscape] Việc hòa ca nhạc đồng quê đã giúp bác sĩ tìm thấy sự cân bằng

Trong suốt sự nghiệp của mình, tôi thường được hỏi làm thế nào để cân …