Có nghiên cứu tìm thấy sự liên hệ giữa tật nói lắp nam thanh niên và tiểu đường type 2 – tăng nguy cơ phát bệnh sớm
Mối liên hệ này được tìm thấy khi phân tích dữ liệu từ cuộc kiểm tra sức khỏe thanh niên Israel cho quân đội, và đăng tải trên tạp chí Clinical Endocrinology and Metabolism bởi bs Avishai M. Tsur và cộng sự thuộc Tập đoàn Y tế Quốc phòng Israel.
Trong hơn 4000 nam giới độ tuổi 16-20, những người nói lắp có nguy cơ mắc đái tháo đường type 2 cao hơn 30% và hơn 2 lần nguy cơ phát bệnh trước 40 tuổi so với những người không nói lắp. Khả năng mắc bệnh liên quan nói lắp không chịu ảnh hưởng của BMI, bệnh nền, tình trạng kinh tế – xã hội. Nghiên cứu không tìm thấy mối liên hệ tương tự ở nữ, các tác giả cùng lưu ý tỉ lệ nam nói lắp phổ biến hơn nữ 4 lần.
“ Trọng điểm ở đây nói lắp là một rối loạn cần đánh giá cẩn thận vai trò của nó trong gia tăng nguy cơ đái tháo đường tùy theo bệnh tình. Nhưng bệnh nhân lại từ chối tham gia khảo sát” tác giả chính tiến sĩ y khoa, bác sĩ Gilad Twig, phó giáo sư tại Đại học Hebrew ở Jerusalem, chia sẻ với Medscape Medical News.
Liệu tình trạng này có phải do căng thẳng khi nói ?
Một giả thiết hợp lý là gánh nặng cuộc sống dẫn tới tăng mức cortisol, các tác giả nhấn mạnh “Stress trong thời gian dài và tăng tiết cortisol có thể tăng nguy cơ đái tháo đường típ 2 nhưng không tăng nguy cơ béo phì”
Một giải thích tiềm năng khác đề cập đến sự phân bố dopamin bất thường trong não – hormone liên quan đến cả nói lắp lẫn đái tháo đường típ 2 – dòng máu não thay đổi dẫn đến tín hiệu từ mạng lưới thụ thể glucosse vùng dưới đồi không đồng đều, cùng một số bất thường cấu trúc khác của não tồn tại ở cả tật nói lắp và đái tháo đường típ 2.
Ngoài ra, Twig nói: “Kết quả của chúng tôi nhấn mạnh tầm quan trọng của việc giảm các yếu tố nguy cơ có thể điều chỉnh đối với bệnh tiểu đường, đặc biệt là béo phì và sự quan trọng của việc áp dụng một lối sống lành mạnh. Chúng tôi cũng nghĩ rằng những người bị nói lắp có thể cần được theo dõi chặt chẽ hơn, nhưng việc thực hiện các nghiên cứu bổ sung là cần thiết để xác nhận điều này. ”
Nói lắp có liên quan đến đái tháo đường típ 2 ngay cả sau khi hiệu chỉnh
Nghiên cứu thực hiện trên 1,224,494 nam và 889,311 nữ trong độ tuổi từ 16-20 đủ điều kiện phục vụ quân đội Israel và kéo dài trong thời gian 1980-2013. Trong đó có 4443 nam và 503 nữ mắc chứng nói lắp.
Ở nam, nhóm có nói lắp có 3.6% phát hiện đái tháo đường typ 2 trong khi tỉ lệ này ở nhóm không mắc tật là 2.1%. Tỉ lệ mắc bệnh (OR) đạt mức đáng kể sau khi hiệu chỉnh tuổi, năm lấy số liệu, BMI, quê quán, tình trạng kinh tế xã hội, hoạt động nhận thức, giáo dục, các bệnh nền – 1.32. Kết quả này chỉ đúng khi nghiên cứu thực hiện trên những người không có bệnh nền về thể chất lẫn tinh thần.
Sự liên hệ vẫn tồn tại khi phân tích được thực hiện chỉ trong số những người không mắc bệnh mãn tính về y tế hoặc tâm thần.
Kết quả vẫn y nguyên đáng kể ở những người đàn ông nói lắp với BMI < 85th percentile (OR, 1.23) hoặc ≥ 85th percentile (OR 1.48), so với những người không nói lắp có mức BMI tương ứng (OR 1.29 và 1.37). Tình trạng tương tự xảy ra khi không hiệu chỉnh trạng thái kinh tế xã hội thấp – cao.
Sự chênh lệch vẫn rất rõ khi so sánh những người đàn ông nói lắp với anh em bình thường của họ (OR 1.49)
Và nguy cơ mắc bệnh tiểu đường liên quan đến nói lắp cao hơn ở những người sinh gần đây, với OR đã hiệu chỉnh là 2,37 đối nhóm những người sinh từ năm 1980 trở lại (những người từ 36 tuổi trở xuống vào cuối nghiên cứu) so với 1,21 ở những người sinh ở những năm 60.
Trong một phân tích riêng trên 2289 nam giới mắc chứng nói lắp tham gia nghiên cứu từ năm 1996 trở đi, tỷ lệ mắc đái tháo đường típ 2 xảy ra ở 0,87% mắc chứng nói lắp so với 0,29% ở nhóm chứng trong 15 năm tiếp theo, khi họ ở độ tuổi 31-35 – OR đã hiệu chỉnh là 2.32.
Ở nữ, tỉ lệ mắc đái tháo đường típ 2 trong suốt nghiên cứu lần lượt là 1.4% ở nhóm mang bệnh và 1.1% nhóm không bệnh.
Twig cho Medscape Medical News biết tổ nghiên cứu đang tiến hành đào sâu hơn trong lĩnh vực này. “Đối với việc khởi phát đái tháo đường típ 2 sớm, chúng tôi đang thực hiện một số nghiên cứu nhằm xác định đặc điểm của các yếu tố nguy cơ khác đối với việc phát bệnh, một số trong số đó đã được công bố và một số cũng sắp. Đối với chứng nói lắp, chúng tôi dự định đánh giá mối liên kết tiềm ẩn với bệnh chuyển hóa mạn tính liên quan tim mạch khác ” ông nói.
nguồn https://www.medscape.com/viewarticle/944687
tài liệu tham khảo https://academic.oup.com/jcem/article-abstract/106/4/978/6101161
Bài viết được dịch thuật và biên tập bởi ykhoa.org – vui lòng không reup khi chưa được sự cho phép!